Persona FC
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Persona FC

Be happy when you're here
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Nhà spam số 1 Trả lờiNhà spam số 1 - 334 Trả lời
[Chú ý] Luật spam trong PFC Trả lời[Chú ý] Luật spam trong PFC - 11 Trả lời
Đăng kí FC nào Trả lờiĐăng kí FC nào - 8 Trả lời
[Fiction] HOST CLUB Trả lời[Fiction] HOST CLUB - 4 Trả lời
[Event] Des thiệp giáng sinh Trả lời[Event] Des thiệp giáng sinh - 4 Trả lời
[Sound Horizon] - Utsukushiki Mono - [Hamelin Vietsub] Trả lời[Sound Horizon] - Utsukushiki Mono - [Hamelin Vietsub] - 4 Trả lời
Diary of PFC Trả lờiDiary of PFC - 3 Trả lời
[Fiction]Let's Go Trả lời[Fiction]Let's Go - 1 Trả lời
Yêu cầu nhạc Trả lờiYêu cầu nhạc - 1 Trả lời
Nhà spam số 1 lượt xemNhà spam số 1 - 2485 Xem
[Event] Des thiệp giáng sinh lượt xem[Event] Des thiệp giáng sinh - 583 Xem
[Chú ý] Luật spam trong PFC lượt xem[Chú ý] Luật spam trong PFC - 356 Xem
Yêu cầu nhạc lượt xemYêu cầu nhạc - 319 Xem
Đăng kí FC nào lượt xemĐăng kí FC nào - 319 Xem
[Fiction] HOST CLUB lượt xem[Fiction] HOST CLUB - 319 Xem
[Music video] Firework - Katy Perry lượt xem[Music video] Firework - Katy Perry - 314 Xem
[Sound Horizon] - Utsukushiki Mono - [Hamelin Vietsub] lượt xem[Sound Horizon] - Utsukushiki Mono - [Hamelin Vietsub] - 313 Xem
HOST CLUB [ HB] - Snow Winter lượt xemHOST CLUB [ HB] - Snow Winter - 288 Xem
[Fiction]Let's Go lượt xem[Fiction]Let's Go - 284 Xem
Bài viết trong ngày
Các bài viết trong tháng
Thống kê tổng thể
Topic sôi nổi nhất
Topic xem nhiều nhất
Thành viên có nhiều chủ đề nhất
Thành viên post bài nhiều nhất trong một tuần
Thành viên post bài nhiều nhất trong tháng
Top poster
Số topic trong tháng
HD tổng quát
Codes
Skins
Tổng hợp Skins


[Fiction]Let's Go Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat Nov 12, 2011 10:10 pm
Len-kun
Len-kun
Member
Member
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 12/11/2011
Age : 31
Đến từ : Nhà

[Fiction]Let's Go  Vide

Bài gửiTiêu đề: [Fiction]Let's Go

Author: Len

thể loại: Free

Fandom: fiction character

Sumary:Thức dậy...mỡ mắt và nhìn thấy : Hôm nay lại là một ngày mới

Rate: K

Note: tất cả nhân vật không thuộc về au nhưng au sẽ 1 tay dệt lên số phận của họ.

CHAP 1 - P 1 : Bình thường hay không bình thường ?


“ –Len kun,cậu nhất định phải chờ tớ đấy”
Lại là giấc mơ đó,lại là cô gái đó,vẫn cái hình ảnh đó…Sao nó cứ bám lấy mình mãi thế.Tôi cố chồm dậy,lê vào phòng tắm.Phải tạt đến mấy ca nước lạnh buốt vào mặt mới tỉnh ngủ. Mặc bộ đồng phục xuềnh xoàng,tôi tiến đến gần cửa sổ,kéo tấm rèm…
“ Hôm nay-là một ngày không như bình thường”
_______________________

Số 48 phố cổ Sakura….Căn biệt thự rộng thênh thang,sân vườn,bể bơi…rộng lớn vô cùng.Phải nói đến mức có chứa cả đàn voi cũng chẳng là vấn đề.Nhưng nghe nói đâu,căn nhà đó chỉ có lão quản gia già cỗi cùng cậu thiếu chủ bệnh nan y sống…
Rầm !! tiếng ly thủy tinh đập xuống bàn như cơn tức giận một ai đó đổ dồn
-Cái quái gì hả ? Bọn họ là ai mà dám nói ta bị bệnh nan y- Thằng nhóc nốc cạn chai rượu Sake đang cầm trên tay.Nếu không phải vì mọi người chỉ chú ý vào đôi mắt ,mái tóc đỏ kì lạ thì cái thái độ hống hách,kiêu ngạo là thứ khiến họ xa lánh nó.
-Cậu chủ à ! cậu không nên uống nhiều như vậy trước khi đi học chứ !- Bác quản gia hướng ánh mắt thỉu não về phía thiếu chủ.
_ Neji à ,bác cứ mặc con đi được không- hắn vừa nói lại xoay xoay cái ly vừa giáng một đòn xuống mặt bàn.
- Cậu Len à…hình như có ai tìm cậu – Bác Neji dòm ra ngoài cánh cửa đang bật tung.



Một tiếng Ruỳnh dừng lại đột ngột trước nhà .Bước ra khỏi chiếc xe limo đen bóng loáng , 2 thằng con trai, và cả 2 đều mang một vẻ đẹp….khác với mọi người
Một thằng con trai tóc tím,cứ hăm hăm bên mình quyển manga.Đứa còn lại rạng rỡ với nụ cười nhẹ như sương mai và mái tóc ánh kim của nó cứ tỏa sáng trog cái nắng sớm.
-Len-kun,đi học này- Tiếng gọi báo thức cho cả khu phố
Len vội xách lấy chiếc balo,đeo vào vai,đưa bác quản gia Neji mẫu giấy rồi chạy vụt ra cửa…phang vào đầu cái tên kêu réo kia một cái rõ đau
- Kou à,sáng sớm ra đã ỏm tỏi.
Kou réo lên, lấy tay xoa cái đầu, vừa bước vào xe vừa lẩm bẩm cái gì như chửi rủa…
Len theo gót Kou bước vào,nhìn thấy Eichi đang mân mê đọc manga.Hắn giựt phắt cuốn manga Eichi đang cầm trên tay…
-Blah Blah Blah,cái tên nghiện truyện này…không rời nó 1 ngày dc à !- Len lật lật vài trang trong khi cố tránh cái màn cào cấu của Eichi hòng giành lại “ bảo bối”
- Cậu Kou ? Đi được chưa – Tay tài xế nãy giờ ngồi ghế trên đã chịu lộ mặt ra
- Ừ được rồi !
Chiếc xe lăn bánh chậm rãi, lại vụt lao đi như điện xẹt….Khiến người ngồi trong xe ruột gan muốn lộn nhào cả ra ngoài



Ba tên : Kou,Len,Eichi thểnh thảng lết ra khi xe dừng.Mặt mày
đứa nào đứa nấy xanh lét,….kinh khủng ! phát kiến mới nhà Kou-kun quá kinh khủng.Len chỉ vào chiếc xe làm cho mình xém ói mửa ra,hét vào mặt Kou
-Tên Kou kia,giết người hả,phát kiến của cha cậu sao giống chơi đu quay ở công viên với tốc độ ánh sáng thế hả !
Kou chỉ cười như đập vào mặt đứa bạn chí cốt của nó một cậu : “ Chuyện thường tình mà”
Ngước lên bầu trời,Eichi kun nhắm đôi mắt màu nâu hạt dẻ lại…cảm nhận cái khoảng không se se lạnh lúc chuyển đông,mặc cho ai nấy cũng nhìn hắn….
Bên trường Noblessward- nơi 3 tên tiểu quỷ đang theo học, là dãy hàng dài hoa anh đào mọc tới tấp,trải tận bao phủ khắp cả khu phố cổ,có lẽ đó cũng là nguồn gốc cái tên Sakura.
Đang ung dung trò chuyện cùng Len,Kou ngã bổ ngửa ra sau khi có cánh tay từ đâu bất ngờ chộp lấy mắt hắn….
- Đoán xem ai nào !
Kou thở dài,hình như hắn đã thừa biết.Tiếp tục vào trường với đôi mắt bị bịt kín,hắn thờ ơ rõ ra mặt.
-Lin à,em đừng chọc nó nữa – Đợi đến khi Len lên tiếng,con nhóc dáng người nhỏ nhắn,đặc điểm nổi bật duy nhất là mái tóc nâu dài đến ngang hông mới chịu buông ra.
Cô bé nói nhỏ vào tai Eichi.
-Eichi-onii san à,sao Kou-kun ghét em thế - mắt nó bắt đầu rưng rưng nước mắt
Eichi cười một cái với con bé,đến độ híp cả mắt.
-Không có đâu,Kou giả bộ đó !
Đang cười tủm tỉm với nhau,hai con người vô tâm đó không kịp nhận ra Kou đang bừng bừng sát khí tiến đến nắm cổ Eichi lôi vào lớp.Len nhanh chóng phân giải với Lin,cũng vừa lúc tiếng chuông vào học reng.
[ Tiết 1 – môn Triết học]
Len viết mấy dòng chữ be bé lên mảnh giấy,gấp nó lại rồi dùng dây thun bắn qua cho Kou và Eichi.
- Có đăng kí vào CLB nào chưa ♥~
Cùng một lúc,cả Eichi và Kou bắn lại Len,chẳng may tên Eichi vô ý bắn trúng mắt,làm Len hét lên một tiếng.Cô Triết quay xuống hỏi :
- Chuyện gì thế ? – Cặp mắt kính dày cộm của bà ta như xuyên qua tiềm thức…không hổ danh sát thủ gây mê…
- Dạ….không có gì đâu ạ.Bụi…bụi rơi vào mắt thôi ! hề hề ~~
Cô đẩy nhẹ gọng kính trên sóng mũi.
- Tôi sẽ để ý em đấy-Rồi trở lại viết tiếp bài giảng
Vừa thoát khỏi việc lập bảng kiểm điểm,sẵn tiện mẩu giẩy,Len xả ngay vào đó rồi vất qua lại.
-$#!@#*…chậc….tớ tìm được một Club khá hay,muốn tham gia không ?
- Club gì ?
- Host Club,thành quả cả ngày mò trên mạng trường đấy
- Này,Len,Kou có gì lát ra chơi nói
Eichi đã hằn học,cũng phải thôi,đây là giờ ưa thích của hắn mà…
Đùng Đùng Đùng !!!
Yeahh!!! Đám học sinh từ các dãy lớp học ùa ra như kiến,chen chân nhau lội ngược dòng. Người chen,kẻ lấn,riết rồi cũng thành thói quen thường trực.
-Thoát khỏi được cái lũ đấy đúng là kì tích – Len bỏ đồng xu vào máy bán nước tự động được cài đặt tại sân trường,than thở.
- Thế mà ngày nào mình cũng chen được đấy thôi !! – Kou vỗ vai thằng bạn.Còn Eichi,hôm nay hắn không cầm theo cuốn manga nữa,có lẽ một phần vì hắn cũng tò mò muốn biết về câu lạc bộ,một phần vì tuyển tập manga mới của hắn đã bị Len vất xuống đường vào buổi sáng khi đến trường.
-Eichi-kun~~~~~
Lại nữa…!! Hình như ngày nào cũng xuất hiện con người này.Eichi lại mếu đi như Kou ban nãy.
Rin- nữ sinh năm nhất,lạ là cô ta cũng có mái tóc và đôi mắt đỏ như Len…nếu không phải nói thì bọn họ hệt như anh em sinh đôi,học cách Eichi và đám tiểu quỷ một lớp.Và…theo nhận định thì cô ta thích Eichi-kun.
Đúng cạnh bên Rin là Reli- học cùng lớp với Rin nhưng tính tình thì trái ngược cả lên….Ấy vậy mà chẳng thể hiểu nổi,2 người họ lại là bạn thân.Reli luôn luôn xuất hiện cùng vài cuốn tạp chí,manga trên tay.Có thể xem cô nàng là một Otaku hạng nặng,....
- A….Rin Kagamine-nữ hoàng rắc rối,cô lại đến tìm Eichi à – Len cười khanh khách khi cố chọc Rin,trông cô nàng đỏ bừng lên vì giận, tai như muốn xì cả khói ra.
- Tên Len kia,khôn hồn thì biến đi ! Đừng chọc giận bổn cô nương rồi hối hận đấy- Rin xả một tràng vào mặt Len mà không hay biết Eichi và Kou đã đi miết tự bao giờ.
-Ừ ừ….biến đây…!!!- Len chạy nhanh sân sau trường cùng đám Eichi và Kou
Rin phủi phủi vạt áo,đắc thắng sao hôm nay tên Len lại nghe lời mình đến thế
-Hi!! Eichi kun, ăn trưa cùng mình……nhé !!!
Dòm lại,cô nàng đơ người ra, “ hoàng tử” của cô đã dọt lẹ lâu rồi.
- uhmmmm…Host Club…nghe nói là một câu lạc bộ khá nổi tiếng,nhưng sao mấy năm gần đây lại không thấy tham gia lễ hội gì nhỉ
Kou tu sạch hộp sữa mới mua,liếc ngang qua Len.
- Ừ,đi thẳng một chút nữa là tới – Len dán mắt vào tấm bản đồ,bỏ lơ cái liếc của Kou ngoài tầm mắt
[30p’ sau]
Thì ra sau trường có một mảnh đất nhỏ,…và một căn nhà kính cỡ đại…không trồng hoa….không trồng dâu….không trồng gì cả ….và cũng….không có người luôn !!!
Eichi thường ngày nổi tiếng hiền lành,cũng không chịu được cái cảnh cuốc bộ nửa tiếng đồng hồ chỉ để chiêm ngưỡng cái nhà kính không gì cả này,liền tạt ngay vào đầu…cái thằng dẫn đường,hét ầm cả lên:
- Tên đần kia,có đi sai không vậy hả
- Không….hề….vào trog xem thử đi – Len cuộn tấm bản đồ lại,đẩy nhẹ cánh cửa.
Welcome!!!!!!!!!!!!!!!!
Từ đâu nhảy xổ ra một tên đầu tóc bù xù,mồ hôi nhễ nhại,tướng tá như người khổng lồ,quát vào mặt đám nhóc một cách rõ…bất lịch sự
Đám tiểu quỷ sững người,bắt đầu chuyển động khều khều nhau đi ra,trong đầu 3 đứa hiện lên dòng chữ hệt như : “ Vào nhầm nhà thương dành cho người không bình thường rồi”
- Này mấy nhóc đi đâu thế- Tên không bình thường nắm cổ tụi nó lôi vào- Ngồi xuống đó !!!
Máu chạy dọc từ sống lưng lên đến não khi 3 đứa nhìn thấy hàng chục cây Katana vứt bừa bãi ở góc tường….phụt !! mạch máu đứt giữa chừng.Tay đứa nào đứa nấy lạnh ngắt đi.
Tên đó trở ra rồi….hắn cầm cái gì đấy ? Đầu người,hay bảng cam kết ác ma – Trong đầu Len hiện lên vô số hình ảnh man rợ về tên khổng lồ.
Hắn trở ra với bình trà và tách......Cái mũi thính của Kou-kun bắt đầu hoạt động…
- Trà hoa nhài !!!- Vô thức,Kou reo lên sung sướng
Đặt xuống,hắn vui vẻ cười mời chúng nó.Còn gì bằng ! Kou vớ ngay lấy tách đầu tiên,ung dung nhăm nhi.2 thằng còn lại chỉ biết nhìn tách trà cười trừ,liệu có thuốc ngủ hay mê gì trong đây ?
Hết chịu nổi,Len bật dậy,chỉ thẳng vào mặt tên khổng lồ:
- Đây có phải Host Club không hả ?
Tên khổng lồ trơ mắt ếch ra nhìn thái độ kì lạ của chàng trai trẻ,chớp mắt rồi chợt giật mình.Hắn đã nhận thức được rồi ấy mà !
- À…ừ…phải phải !!! Đây là Host Club,nhưng vì số lượng thành viên quá ích nên club đóng cửa từ học kì trước rồi.
Bình tĩnh trở lại,Len ngồi xuống,nhấp ngụm trà mà trước đó vài giây hắn vẫn còn nghi hoặc có độc,hay không độc ?
-…..Tuy nhiên,nếu các em muốn tham gia,thì anh sẽ lập một cam kết
- Cam kết gì anh-Eichi tiếp lời
- Cam kết là thế này: Từ bây giờ đến lúc ra trường,các em phải giải tỏa phiền muộn của mọi nữ sinh được ghi trong quyển sổ này, cái giá được ra là…bất cứ thứ gì,cả về mặt vật chất lẫn…tinh thần- Tên đó phe phẩy quyển sổ bìa đen,nở nụ cười xảo trá.
Mọi thứ ? Kể cả vật chất lẫn tinh thần? Câu nói đó khoét sâu vào tâm hồn mỗi đứa hiện diện trong nhà kính,trí óc xoắn lại,vật chất, tinh thần ?…Thế: Gia đình có được tính ? Vật chất…chúng nó có thừa.Thứ chúng nó cần nhất là gia đình,hầu như mỗi năm vào sinh nhật,cả đám lại tụ họp lại đi lang bạt đầu đường xó chợ,cha mẹ chúng đều bận rộn với công việc,có khi,cả năm chưa về thăm ,lại là chuyện bình thường.Khát khao,mong muốn,thèm khát cái cảm giác ấm áp của cha mẹ,của hai tiếng được gọi Gia đình có gì là sai ? Ước muốn nung nấu trong lòng,trải qua ngần ấy năm: Giáng sinh…Không về,Sinh nhật….cũng không,Lễ Tết…lại càng không…ước mơ ấy dần bị xóa nhòa....Chúng tự nhận thức được đó chỉ là chuyện hão huyền,hà cớ gì phải bỏ thời gian quý báu ra mà hy vọng . Nhưng tại một góc nhỏ nào đó trong nỗi đau thương tổn ấy,lại trỗi dậy khát vọng mạnh mẽ…
- Thế nào,mấy đứa đồng ý chứ- Tiếng gõ cộp cộp lên mặt bàn làm bừng tỉnh cơn mê sảng
Tụi nó đồng thanh đáp trả:
- Vâng !!!
Nỗi mộng tưởng ấy quá lớn…Che khuất cả những nghi hoặc..
- À,vậy là được rồi nhỉ ? Anh tên Nakamura Tashinshi,năm 3,trưởng câu lạc bộ Kiếm đạo, mong được làm quen với các em! Bản cam kết đây,các em cứ đọc rồi kí tên vào nhé- Nakamura chìa tờ giấy cho Kou,Eichi và Len
Đọc sơ qua một lược,chúng không ngần ngại kí thẳng ngay vào.Kou giao trả cho Nakamura:
- Thế chỉ có 3 tụi em thôi hả ?
Nakamura cười,đáp:
- Không! Còn 2 người nữa em à ! Hoét ! Shino với Veno ra đây đi – Nak huýt sáo,dáng hai người con trai bắt đầu xuất hiện…
Thằng nhóc tóc bạc và đứa con trai tóc đen lờ mờ hiện rõ,gương mặt cả hai đều lém lỉnh,chắc cũng thuộc hạng dân chơi chứ không vừa.
- Đây là member mới “ nhập tục ” xong hôm qua,mấy đứa làm quen nhé-Nakamura dứt câu,Shino lao ra ngay ôm chầm lấy Eichi,vui vẻ hớn hở bắt tay chào Len và Kou,còn Veno vẫn cứ đứng đó,đưa ánh mắt lạnh lùng khắp cái đám đang nhố nhăng kia.
[15p’ trôi qua]…
-Các em về nhé ^^! Anh không tiễn – Nakamura chào từ biệt đội quân ồn ào,đợi bọn chúng đi khuất đồi,anh rút trong túi ra mẩu giấy nhỏ,cũ sờn.Anh mỉm cười nhìn nó:
- K-bar đời thứ nhất ! Ngài nói đúng rồi đấy !
“ Hôm nay- đúng là một ngày không bình thường”

Tài Sản của Len-kun

Sat Nov 12, 2011 10:11 pm
Len-kun
Len-kun
Member
Member
Tổng số bài gửi : 90
Join date : 12/11/2011
Age : 31
Đến từ : Nhà

[Fiction]Let's Go  Vide

Bài gửiTiêu đề: Re: [Fiction]Let's Go

CHAP 2: ĐÔI CÁNH TRẮNG





-Là cô gái đó đấy,đối tượng đầu tiên-Shino đưa lên mắt chiếc ống nhòm mà hắn mới mua hôm qua
-Cậu xem quyển sổ đàn anh đưa cho tụi mình đi,Eichi- Kou nói trong khi đang cố ngốn ổ bánh mì Lin làm cho sáng nay.
-Hmmmmm…….Rani NiyaChiku,học sinh năm nhất,đặc điểm nhận dạng : Tóc tím hồng,da trắng.Khá nổi bật trog việc tìm tòi và thiết kế,yêu thú cưng .Khuyết điểm: Rụt rè,ít tiếp xúc,bạn thân chỉ có vài người.Cao 1m68,nặng 41 kg.Quan hệ….- Đọc tới đó,Eichi ngập ngừng,trố mắt nhìn quyển sổ
Len bộp vào vai Eichi,tò mò không biết trong đó viết gì,giật phắt cuốn sổ đi.Chậc ! Thật dễ giựt đồ từ tên này.
-Xem nào,xem nào.Quan hệ: Chị gái Lin,người kế thừa công ty Tsumugi-chuyên nghành thiết kế
Đến lúc này đây,mọi ánh mắt đều chỉ hướng duy nhất vào Kou.Còn tên Kou thì đang vật vã với nhưng gì mình vừa nghe thấy,hình như ổ bánh mì vẫn còn mắc ở cổ hắn.Kou đưa tay vuốt xuống vài cái.
-Giờ thế nào đây,đàn anh bảo bọn mình phải tìm ra phiền muộn của nữ sinh trong trường và giải quyết nó….không thì đừng mơ tới phần thưởng
Ôi quỷ thần ơi!! Veno từ sáng sớm đến giờ đã chịu mở cái miệng rồi đấy
-Thì cứ quan sát đi-Shino lại một lần nữa nhìn về bậc thang cạnh sân vận động,nơi Rani đang ngoáy cây cọ màu trên khung tranh.
__________________________________
“Ước mơ của tôi là khắc họa được thiên thần”

-Rani,dậy đi !!! Nee ngủ quên đến hết tiết 5 rồi đấy !- Lin lay Rani khi ánh chiều đã buông xuống nơi cửa sổ lớp,mặt trời vừa lặn khuất bóng qua ngọn đồi sau trường.....
-Xin lỗi,Nee định ra sân chờ em nhưng ngủ quên mất
Rani dụi mắt,vươn vai cho tỉnh táo.Còn Lin chỉ biết nhìn bà chị đờ đẫn của mình mà thở dài.
Gia trang nhà NiyaChiku cũng tại phố Sakura.Hay đúng hơn là chiếm trọn khu trung tâm tại đây.Rani và Lin tản bộ bình thản trên đường về.Anh đào rụng,hoa rơi,Rani giơ tay chụp lấy cánh hoa lả tả bay.
-Ne,Lin-chan….dễ thương không? – Xòe cánh hoa mỏng manh trước mặt Lin,Rani khẽ mỉm cười,nụ cười thoáng qua,nhẹ như cơn gió lay anh đào dứt cành.
Lin đập nát cảnh tượng dịu dàng đó,gương mặt con bé biến sắc…giọt nước nóng hổi lăn trên má,nấc lên,khóe mắt bắt đầu cay cay…
-Onee-chan,sao nee không nghĩ tới hiện tại vậy hả ? sao cứ mãi ngẩn ngơ như con ngốc thế- Lin cắn chặt môi,quát Rani- Cha tụi mình sắp chết ! là cái chết đấy, nee biết nó khủng khiếp tới mức nào không !!! – Gào lên thảm thiết....không kiềm chế được,khụy xuống…và té ngã
- Biết chứ em !! – Rani lại cười,dửng dưng- Cái chết, cũng giống như hoa anh đào cuối mùa vậy! Sinh tồn…bương chải qua xuân,hạ,thu..để chờ Đông…chờ khoảnh khắc mà cây cối cùng tái sinh để hưởng trọn nhịp sống ! Chết,không hẳn là kết thúc ! Chết,là con đường tự giải thoát….- Rani nhìn Lin,đỡ tay cô bé dậy.Vệt nước hằn trên mặt cô bé đã khô …
Hoa lại rơi….
Chôn vùi cả thế giới này…mạnh mẽ
…nhưng chỉ là thoáng qua


_______________________________
- Mi-chan,anh về rồi này – Len tháo bỏ đôi giày,vất ngay lối ra vào.
Kohane- nhỏ em họ của Len xộc lên ngay từ bếp,tiện thể cầm thẳng cây dao trên tay.Cô chỉa thẳng vào thằng anh mình:
- Cất dép lên,tắm rửa rồi xuống ăn cơm
Bác Naji đứng cạnh Kohane cũng lấy tay che miệng cười.Quái ! nhà mi-chan rộng lắm cơ mà sao chú lại gửi em ấy lên đây ở cùng nhỉ ? Sạch sẽ đến mức phiền phức.Thôi kệ ! lâu rồi căn nhà cũng không nhộn nhịp được như vầy !
Len phóng như xe không phanh lên phòng,đóng sầm cửa lại.Đặt cặp xuống bàn,hắn vơ tay bật đèn rồi lăn đùng ra giường…ngẫm nghĩ… làm cách nào đây ? phiền muộn của Rani là gì ? Giải quyết ra sao…cứ vậy cứ vậy,mấy chục câu hỏi chất vấn nối đuôi nhau lần lượt hiện ra.
“Tút,tút”- chuông báo tin nhắn reo lên,cắt ngang mạch suy nghĩ của hắn
“ Online Yahoo đi !! có chuyện cần bàn
Takikou”
Lâu rồi tên này không nhắn tin cho mình ! chắc hẳn có chuyện gì gấp lắm…Len bật vội máy tính.
Hoàng tử nhất thời [ Kou] : cậu trễ 10p lận đấy !
Ngọn gió quỷ sầu [Len]: sorry !!! máy gặp trục trặc vì cả ngàn năm rồi Kou mới nhắn tin cho tớ
Hoàng tử nhất thời[Kou]: thôi lảm nhảm đi =”= chuyện Rani cậu tính sao
Ngọn gió quỷ sầu [Len]: sao là sao ? mai đi điều tra chứ ?
Thần ảnh kì hùng[Eichi]: này này!! Đang bàn tán gì xôn xao thế
Hoàng tử nhất thời[Kou]: Mai đi điều tra nhà NiyaChiku! Giờ thì 2 cậu lết xác ngủ đi! Mai có tiết kiểm tra Văn học đấy
Ngọn gió quỷ sầu[Len]: Á ! Thôi chết,quên béng mất,tớ out học bài,2 nàng cứ thảnh thơi nói chuyện tiếp nhé !!
….Click , click…màn hình máy tính lại chuyển đen.Len lờ đờ mò mẫm quyển tập Văn.Nằm đó tụng vài trang rồi ngủ thiếp,bỏ cả bữa cơm tối Kohane kì công chuẩn bị.
[sáng hôm sau…Tiết cuối –Văn học]
Reeenggggggggggggggggg!!!
- Các em lấy giấy ra làm kiểm tra- Thầy Văn gõ cục phấn lên bảng,móc từ trong túi ra xấp đề,đưa cho mấy đứa cán sự phát.

[tường thuật giờ kiểm tra-Len kun]
Nhìn câu một,cười rồi tự nhủ: “Sang câu 2 thôi”.Tiếp tục nhìn câu 2,chấm chấm mực lên bài viết… “ Chuyển tiếp câu 3”. Tới câu 3,cảm thấy buồn ngủ….Oáp !! ngủ được 30p,thoải mái tinh thần…Dòm đồng hồ,ôi thôi chỉ còn 10p,làm sao đây !! Liếc qua liếc lại,liếc trúng….cây roi ông thầy đang đứng trước mặt…cười hề hề….quay trở lại việc nhìn đề bài…Cái đề nó biết mình,nhưng mình không biết nó…trời ơi !!Đầu óc bắt đầu hiện dần chữ SOS,Eichi…Kou cứu tớ !!....Rảnh! còn 5p…ngồi đọc lại nữa…A !! câu 2,3 biết làm…ngoáy ngoáy viết điên cuồng…15 câu còn lại thì sao….Hỡi ôi ! ta dưới trung bình mất rồi !!
+ + + + + +
Reenggggggggg- chuông hết tiết lại vang,tiếng giấy sột soạt chuyền lên át cả tiếng kêu thảm thiết từ Len.
- Tốt,các em đã làm xong,ba tuần sau chúng ta sẽ thi học kì,mong các em ôn luyện kĩ càng.
Lớp trưởng hô dõng dạc chào thầy,rồi cả lớp ùa ra sân chơi.Kou và Eichi lui tới bàn-nơi Len đang ngồi vò đầu bứt tóc.
-Sao hả,làm bài thế nào – Kou cười xỏ xiên
- Tốt….tốt lắm – Len cũng chẳng vừa,đập lại tên Kou nụ cười cho hắn vừa lòng
- Này,bắt đầu đi,Shino với Veno nhận phần theo dõi rồi kìa ! –Eichi quất vào mặt 2 thằng bạn cái tát bôm bốp.
Cả đám bắt đầu nhiệm vụ…mission one!
Dò hỏi bạn thân của nhỏ,thầy cô…Trời nắng chang chang,chạy đôn chạy đáo,người nhễ nhại mồ hôi,tóc muốn dựng đứng cả lên,mặt mày đỏ bừng…Giữa trưa,hết hỏi người này,lại tới người kia..Khốn khổ !! Đám nhóc tụ lại trên đồi cỏ sau trường,đứa thì nằm bẹp,đứa thì dựa gốc cây,đứa trèo tuốt lên cành…hóng gió.
-Thế nào,điều tra được gì – Shino đang vắt vẻo trên cây,treo thõng 1 chân xuống,hỏi.
Eichi lật lật cuốn sỗ tay,lắc đầu.Kou thì vẫn mân mê nghe nhạc,có thể nói tên Kou này là cái người rảnh rỗi nhất từ sang đến giờ.
- Kou,có được chút gì không hả !! – Veno liếc xéo hắn một cái,có vẻ bực dọc lắm cơ đấy.
Kou vứt vội chiếc headphone,lục trong balo ra xấp ảnh….Chậc !! Toàn là hình Rani!! Hả,tên này mướn cả thám tử theo dõi…
Đám tiểu quỷ lật hết tấm này đến tấm khác,trơ mắt ra,cái cô Rani này….sáng trưa chiều tối gì cũng vác theo khung tranh và cọ màu…Có ý định làm họa sĩ chắc !
Ai nấy đều bụm miệng cười khi nhìn thấy trong một tấm ảnh,màu bắn tung tóe cả lên mặt,tóc,quần áo Rani.Chỉ trừ Shino
- Thôi đi !!! – Shino quát thẳng,im lìm…cả khu đồi giờ chỉ còn 5 tên Host Club ở lại….
Im lặng…đến đáng sợ.Gió giận dữ lùa qua tán cây,ánh mặt trời rọi vào mắt,….lá rung rinh xào xạc.......
- Các cậu biết gì mà nói,thích vẽ thì có gì là xấu,thích tận hưởng cái đẹp có gì là không phải…- Shino hét vào mặt cái lũ đang đơ ra như người gỗ,bỏ đi một mạch
- Cậu ta bị gì thế - Lúc nào cũng vậy,Eichi luôn là đứa thoát khỏi sự ngạc nhiên sớm nhất,hắn hỏi một cách bình thường.
- Cậu ta…đã biết điều gì đó về Rani – Veno nãy giờ đứng tựa lưng vào cây đại thụ,lại ngồi phịch xuống- Tớ là bạn Shino từ lúc mẫu giáo,hắn là kẻ thường ngày khoái chọc phá người khác,nhưng thực chất lại là một người đa sầu đa cảm,đặc biệt…hắn nhạy cảm với những ai động chạm vào nỗi đau của người khác-Veno vừa dứt lời.Một cơn gió nữa lại nổi lên,cuốn quanh đồi,bồ công anh dứt rễ.. dựa gió…thì thầm.
____________________________________

Ngồi học mà tay cứ cầm cây bút ngọ ngoạy….Ngồi học mà đầu óc chỉ nghĩ về Rani !!! Arghhhh!!!- Shino hét lớn,phòng ngủ của hắn trơ trọi đến mức dù có la to cỡ nào,cũng chẳng ai than phiền hay dám hó hé.Kể từ ngày gia nhập Host Club,hắn mới bớt đi được phần nào cái cảm giác chỉ có một mình,bật điện thoại lên..đám quỷ Host Club lại nhắn cho hắn hang chục tin nhắn,hang trăm cuộc gọi.Bọn nhóc này không biết điện thoại hết pin là gì chắc.Dằn vặt vài phút,Shion mở từng tin nhắn ra đọc..hắn đọc thật kĩ…thật kĩ…từng chữ…từng chữ một…Bất chợt dừng lại,và bất chợt mỉm cười.Hắn nhận ra,xung quanh hắn còn có những người bạn thật tốt.Ban chiều,hắn moi được tin từ nhỏ bạn thân của Rani là : cha Rani bệnh nặng,gần đất xa trời…công ty nhà NichaChiku đang bên bờ phá sản vì mất đi vị chủ tịch,trách nhiệm nặng nề đó đang gánh trên vai một cô gái 14 tuổi…Shion lặng đi khi nghĩ về chuyện của Rani ! Nó phải làm gì để giúp cô ấy…
Cộc cộc- tiếng gõ cửa.
-Ai đó ! –Shion đáp
- Thưa cậu chủ, có người cần gặp cậu…- À ! Ra là quản gia nhà Shion
Shion bảo quản gia mời người đó lên thẳng phòng .Tiếng bước chân từ cầu thang vọng lên ngày càng gần hơn.
- Vào đi – Shion xoay ghế hướng về cửa sổ,mặc cho con người đó đằng sau cậu,cậu gỡ cặp kính sát tròng trên mắt đi…mổi lần gỡ kính ra,một con người khác sẽ tự bộc phát xuất hiện…
Giọng nói nhỏ nhẹ kia khẽ cất:
- Shion…tớ có việc nhờ cậu – Một người con gái
Shion cười,không giống như nụ cười lém lỉnh mỗi ngày mà cậu vẫn tặng miễn phí cho mọi người…nó bí hiểm và đẫm một chút tàn nhẫn…
- Chào cậu,Rani…chuyện gì nào !
____________________________________________________
THÔNG BÁO
NGÀY….THÁNG….NĂM….
Thân chào các bạn học viên học viện Noblessward,xin báo tin mừng là thành quả luyện tập của các bạn trong hội Mỹ thuật nói riêng và những người ham muốn hội họa nói chung.Chỉ trong 2 ngày nữa,các bạn sẽ được biểu diễn tài năng của mình trước sự ngưỡng mộ của hàng ngàn người.Lễ tuyển chọn tân sinh viên tài năng khoa Mĩ thuật sẽ diển ra trong 2 ngày tới,mời các bạn đăng kí xin vui lòng liên hệ Hội trường hội học sinh-Kira.
Thân



Hàng tá học viên chen lấn nhau xem tin tức mới.Đè đầu đứa này,đạp chân đứa kia.Chen chúc,chen chúc…nghẹt thở mất ! Quá lắm đám tiểu quỷ mới đọc được tin thông báo nóng hổi vừa dán sáng nay trên bảng tin trường.Tụi nó cố lết ra khỏi đám giặc,thở dài thất vọng..:
-Chậc…tưởng gì hay ho chứ- Len khan thán
3 tên còn lại : Eichi,Kou,Veno hùa theo thằng đầu đàn…đưa ra mấy cái dẫn chứng xàm nhảm về hội học sinh…trong cuộc nói chuyện nhố nhăng đó,tên nào bất giác thốt ra :
- Sáng giờ ai thấy Shino không ?
Đám tiểu quỷ nhìn nhau thờ thẫn…sáng giờ bọn nó lo cái vụ bảng tin,đã để ý gì đâu.
Cũng may…Shino từ đâu chạy lại,thở hổn hển,mặt lấm tấm mồ hôi…
- Tớ….tớ….- Nói không kịp thở,Shino chống 2 tay xuống chân làm chỗ dựa.- Tớ…tìm ra cách giải quyết phiền muộn của Rani rồi !! Lại đây…tớ nói cho nghe.
5 thằng con trai chụm đầu vào nhau…không biết đang bàn tính kế hoạch gì,mà mặt đứa nào cũng hớn hở.
[2 ngày sau- Hội trường]
- Vâng,các bạn vừa chiêm ngưỡng tác phẩm do tổ Mỹ Thuật sáng tác,xin cho một tràng pháo tay…- Thầy giám thị vươn cao bức tranh cho toàn thể mọi người được nhìn thấy,nhanh chóng hạ xuống.
Hình thức bầu chọn tân sinh viên là đây : Khán giả trên khán đài sẽ viết phiếu bầu cho bức tranh mà họ cảm thấy gây ấn tượng nhất,rồi các thành viên trong hội học sinh sẽ thu gom và bầu chọn ra ba người được nhận học bổng sinh viên Hội Họa.
- Nào,các cậu…sắp tới lượt cô ấy rồi đấy – Đoàn quân nhí nhố ngồi trên khán đài nãy giờ cố gắng giữ im lặng chỉ để chờ tới lúc này đây.
- Và ngay bây giờ,xin mời các bạn đến với tác phẩm của Rani Niya Chiku,sinh viên năm nhất.Với cái tên : Đôi cánh trắng.
Rani chỉnh chu trang phục,trong đầu cô bắt đầu hiện lên vô số những điều mình phải nói…Một bàn tay nắm cô kéo ra sân khấu- là Shino kun !
Gõ vào micro vài cái thử âm thanh, Shino nói giọng rõ to :
- Thưa quý vị,đây là cô gái đại tài bậc nhất , người vẽ ra bức tranh mà chắc chắn quý vị sẽ thốt lên kinh ngạc…- Shino vừa nói vừa lột tấm màn che tranh mà Rani đang cầm trên tay.Đám tiểu quỷ bắt đầu có chuyển biến,chỉ cần một cái công tắc điều khiển từ xa,hằng hà lông vụ mịn như bông rơi,tỏa ra…làm bầu không khí hội trường càng có chuyển biến mạnh mẽ, cả khu vực đó như rung lên bởi tiếng reo hò,cổ vũ, tiếng vỗ tay rần rần…
- Em Rani,bức tranh đó thật sự rất rất truyền cảm và tuyệt vời – Cô hiệu trưởng trường đứng bật dậy từ sau khi tấm màn buông xuống,tán thưởng…
Rani hiềm hở cười chào cô,đáng lẽ ra lúc này cô đã nhảy cẫng lên vì sung sướng nếu thầy giám thị không kịp dập tắt đám học sinh bạo loạn.Rani vui vẻ lui vào cánh gà.
Sau một lượt thí sinh dự thi,giờ phút quyết định đã đến,hòm phiếu đã đầy nhóc…kết quả đã có…6 người : Len,Kou,Eichi,Shino,Veno và Rani,tim như muốn nhảy thọt ra ngoài…
Thầy giám thị chầm chậm mở tấm phiếu…
- Tân sinh viên khoa mỹ thuật được chọn: Sakura Nachikaga,Rani NichaChiku, Kuro Tachi….,xin chúc mừng các em…Bắt đầu từ học kì sau,các em sẽ được tặng học bổng và được nhà trường tài trợ qua khoa du học Mĩ thuật.
Lại một lần….Rung lên dữ dội…học sinh trường Noblessward xem đó là nghi lễ quan trọng trong năm học.
Sau kết thúc buổi lễ,nhà tài trợ chính của trường – ông giám đốc Naigan đến thăm dò…biết được 3 người nhận học bổng.Ông tò mò muốn xem tranh. Người giám chế trao cho ông ba bức,ông lật từng bức,chậc lưỡi,dừng lại ở bức tranh của Rani….
“Lạ thật, thiên thần…cũng có con trai nữa sao ? ”

Không cần nói…chắc các bạn cũng đoán được bức tranh đó thế nào rồi nhỉ ? hình ảnh 5 người con trai, với nụ cười và đôi cánh…hệt như thiên thần.

Tài Sản của Len-kun

[Fiction]Let's Go

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Persona FC :: Thư viện PFC :: Truyện chữ (fiction) :: Fic tự viết-

.
Powered by vBulletin® Version 3.8.5
Copyright ©2000 - 2010, Jelsoft Enterprises Ltd.
Skin Rip by VipKen
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất